watch sexy videos at nza-vids!
17:02 | 25/11/24
Bạn đang truy cập web site
Emdep.hexat.com
Hãy giới thiệu web với bạn bè mình nhé
Thế giới truyện người lớn trên di động!
Khúc hát tình yêu 4

Một buổi chiều đẹp trời, tôi và Thanh ghé vào một tiệm bán áo cưới. Hôm ấy là ngày tôi và Thanh chụp hình cưới, cũng như thử những bộ dạ phục cho đám cưới vào đầu tháng tới của chùng tôi. Khi Thanh bước ra từ phòng thay đồ, tôi trố mắt, ngạc nhiên trước vẻ đẹp lộng lẫy của Thanh. Có lẽ người phụ nữ nào khi đã mặc chiếc áo cưới lên đều bộc lộ vẻ đẹp kiều mị ấy, hơn nữa người đó lại là Thanh, người phụ nữ đẹp nhất trong lòng tôi.

Một người đàn ông mặc quần áo đen bước vào tiệm cưới. Vẻ mặt hắn tràn đầy sát khí, tia mắt hung dữ. Hắn là Ðạt. Tên ấy rút khẩu súng dấu sau lưng ra nhắm vào tôi nổ súng. Tôi lúc đó bàng hoàng, tính né tránh nhưng không kịp nữa.
- Anh Bằng, xem n…
Thanh kế bên tôi, ôm choàng lấy tôi và đỡ lấy viên đạn tử thần ấy.

Thanh rú lên và ngã xuống, tôi ghì chặt lấy người nàng, và để nàng hạ xuống, xong tôi nhanh như chớp bẻ ngoặc lấy tay thằng khốn nạn kia, đoạt lấy súng của hắn và tính cho hắn ăn một viên xong đời.

Ðừng, anh Bằng… anh… tha cho hắn. Giết hắn, anh sẽ bị tù. Ðừng…anh Bằng, em xin anh. Tội tình gì chứ….

Tôi trợn mắt toé lửa chiếu thẳng vào vẻ mặt sợ sệt của Ðạt. Cái cò súng chỉ cần tôi nhấn mạnh thêm một tí nữa là sẽ khạc lửa kết liễu đời hắn.
- Cút đi!! Cút đi!!!
Tôi hét lên rồi chạy đến nâng Thanh lên. Viên đạn đã bắn ngay phần mạng bụng của Thanh làm máu trào ra khó cầm được.
- Thanh… Trời ..Thanh, em sẽ không gì đâu… Em sẽ không bị gì mà…

Tôi với tay bấm số gọi xe cấp cứu đến. Thanh chợt cầm lấy tay tôi, lắc đầu nói:
- Em… em không xong rồi… Anh … anh chụp hình..với em nhé. Em muốn trông thấy bức ảnh cưới…

Tôi gục đầu vào nàng khóc nức nở. Ông chủ tiệm thấy tình cảnh vậy, vội với lấy máy chụp hình, và điều chỉnh ánh sáng trong giây lát đã xong. Tôi để nàng ngồi lên chiếc võng cưới, áp sát nàng vào lòng. Mắt tôi bấy giở đỏ và dòng lệ tuôn trào. Thanh sắc mặt nhợt nhạt, nhấc tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt tôi:
- Ðừng khóc nhé anh, hôm nay là ngày cưới chúng ta mà, vui lên đi anh..
Tôi nhìn Thanh trìu mến, đau xót và thương yêu. Ánh đèn flash lóe lên và bức hình đã được chụp. Giây lát, bức ảnh đã lộ rõ, ông chủ trao cho tôi. Tôi đưa cho Thanh. Mắt Thanh lộ lên một nét cười:
- Ðẹp quá… đẹp quá… Anh Bằng, anh… anh… bảo …bảo…trọng
- Ðừng, đừng đi Thanh. Ðừng… Ðừ…ng…

***

Em như muôn sao lung linh trên bầu trời, khiến tôi luôn nhung nhớ. Muôn sao bao la xa xăm, tôi chỉ ngắm nhìn, và mơ ước. Ðêm đêm sao rơi, sao long lánh mơ mộng, vẫn vơi trong tuyết. Sao rơi như mưa, sao rơi, sao đếm như lệ, buồn nhớ thương. Thắp những chiếc lá trên dòng tóc em xanh hay là tia sáng ấm áp, ánh mắt hoa mỉm cười. Từng vì sao như hoa trên cao rơi rụng xuống đêm nay, sao thành hoa trắng kết chiếc áo trắng như hoa cưới, có những lúc ánh sáng như là ánh sao đêm. Xa tầm tay với em yêu như mưa sao nơi cuối trời. Sao ngàn chuông xa, em là nhũng bông hoa trời cao.
Ánh sao là giấc mộng, nhìn sao thành đóa hồng thơ mộng quá . Sao rơi trong mắt buồn, từng vì sao xa lắng trời xa như người xa. Ánh sao là ước vọng, từng đêm ngồi đếm sao rơi kỷ niệm xưa, sao rơi như cánh hoa giữa trời là mộng mơ miên mang mơ ước tình yêu xa mãi rồi.

Mất đi Thanh, tôi chẳng còn thiết tha với những chuyện xung quanh nữa. Hằng đêm, tôi vùi mình vào những quán bar, nốc hết ly này đến ly nọ, chỉ mong mượn say quên sầu. Cuộc đời tôi tưởng chết theo Thanh, nhưng rồi, cây muốn dừng nhưng gió chẳng muốn lặng. Tôi lại yêu, một tình yêu quái gở nhưng có được một kết cục mỹ mãn. Người ấy là nữ ca sĩ Tú Quyên. Hôm ấy, tại hộp đêm Tuổi trẻ, ông bầu mời nữ ca sĩ Tú Quyên đến trình diễn. Tú Quyên là một nữ ca sĩ tài sắc trọn vẹn. Nàng có một cân hình tuyệt mỹ, một khuôn mặt khả ái, tú lệ. Mày thanh, mắt phượng, một chiếc mũi dọc dừa trên đôi môi thắm hồng. Ngoài sắc đẹp mê hồn ấy, Tú Quyên có một giọng ca cuốn hút, cao và trong suốt. Ðêm ấy, hộp đêm thật đông và náo nhiệt. Dưới ánh đèn màu mập mờ, Tú Quyên uyển chuyển uốn mình theo điệu nhạc. Trong chiếc ảo mỏng để lộ phần ngực trên và chiếc váy ngắn không thể nổi cặp chân trường túc, nàng ca sĩ xinh đẹp ấy đã chinh phục tất cả những gã trai trẻ.

Con tim tôi luôn nhớ về Thanh. Tôi vùi mình trong men rượu để hy vọng quên đi nỗi buồn mất nàng. Từng ly, từng ly tôi nốc mà cứ như là tôi uống nước lã. Những ly rượu tôi uống đều trở thành vào vị, không phải là người pha rượu chế biến dở, mà lòng tôi vẫn nhớ đến mùi vị rượu của Thanh pha. Tôi đã đến nhiều nơi, uống nhiều loại rượu nhưng thủy chung vẫn không tìm lại vị giác say nồng ấy.

***

Thời gian trôi qua thật nhanh, thấm thoát đã gần nửa đêm, những khách nhảy đã lần lượt ra về, có chăng còn lại chỉ là những đám nhậu gần tàn và tôi. Tú Quyên đã dừng hát, và thay thế vào đó là những bản nhạc êm dịu từ CD phát ra. Không biết Tú Quyên đã chú ý đến tôi từ khi nào, mà lúc dừng hát, nàng đã đến cạnh tôi, trò chuyện:

- Chào anh, anh không ngại tôi ngồi kế bên chứ!!
- Vâng, cô cứ tự nhiên!

Tôi lúc đó đã ngà ngà say, hơn nữa lại đang lúc thất tình, nên không ngại ngùng hay ngượng ngạo gì hết. Lúc ấy, dù cho là tổng thống Bush, hay là thằng cha Bin Laden ngồi kế bên, tôi cũng đéo quan tâm huống hồ chỉ là một cô ca sĩ trẻ tuổi.

- Quyên coi hôm nay anh có gì không vui hay sao ngồi nhậu lâu quá vậy?
- Ưùừ… chẳng có gì đặc biệt đâu, tôi hôm nay không có gì làm, nên ngồi lai rai hơi lâu thôi đó mà!!
- Chà, nhìn anh tướng bảnh trai, chắc có nhiều cô mê lắm, sao lại ngồi đây ỉu xỉu quá vậy?

Tú Quyên tiếp:
- Thật ra rượu có rất nhiều công dụng, lúc ta mất ngủ, uống rượu có thể cho ta giấc ngủ ngon, trước khi ăn, nếu uống ít rượu thì ta sẽ ăn nhiều hơn, nhưng….lúc thất tình, người ta uống rất nhiều rượu. Hôm nay, thấy anh vẻ mặt đầy buồn bã, với uống nhiều rượu vậy, anh bị thất tình hả?

Trúng ngay tim đen, tôi không chối đâu được nữa, chỉ đành gật đầu:

- Ờ, ờ…người vợ chưa cưới của tôi đã mất nên …
- Ồ, vậy hả, nhưng người đã chết anh cũng đừng đau buồn quá, cố vui lên anh nhé!
- Vâng, cảm ơn cô.
- Gọi em là Quyên đi, anh tên là gì?
- Tôi tên là Bằng.
- À, anh Bằng, hằng ngày anh có sở thích gì không?
- Bằng hả, ừ Bằng thích uống rượu, và nghe nhạc, còn Quyên?
- Trời, sao những sở thích quái lạ vậy, Quyên thì thích những thứ trẻ trung, chẳng hạn như là chơi búp bê nè, trồng hoa nè, và nhảy đầm, ca hát nữa!

Tôi cười ha hả:
- Thật không, Quyên lớn tuổi đầu vậy mà còn chơi búp bê nữa hả?
- Ối giời ơi, lớn tuổi không cho chơi búp bê thật sao, em còn thích chơi trò bịt mắt, nhảy dây, nhảy lò cò nữa đó.
- Ờ, không phải không được, nhưng mà, tức cười thôi, hahahahah.
- Xí, anh giỏi vậy có dám thi đấu với em không?
- Thi đấu gì đây, hở cô em? Chẳng lẽ bắt anh thi nhảy lò cò, nhảy dây? Mấy thứ đó thì anh chịu thua trước đó!
- Ðừng tưởng phụ nữ chúng tôi không biết chơi những thứ đàn ông, anh có dám đấu bida với em không?
- Sao không dám, chơi thì chơi, nhưng ai thua phải làm sao đây?
- Ai thua thì người đó, phải cởi quần áo chỉ chừa đồ lót chạy vòng quanh hộp đêm này một vòng chịu không?
- Ừ, chơi luôn, nhưng giao trước là thua không được nuốt hẹn à !
- Con gái một lời, bốn ông cũng chạy không kịp !

Trận đấu bắt đầu, ai đánh vào tám trái theo số thứ tự thì thắng. Nghề gì không giỏi, chứ trò thục bi này là nghề kiếm cơm trước đây của tôi mà. Tôi thục một hơi, xong luôn 8 trái làm Tú Quyên tái cả mặt. Nàng năn nỉ xin tôi:

- Thôi anh Bằng, chơi lại lần nữa đi, lần này cho em đánh trước, em thua thì chạy mười vòng luôn đó, chịu không?

Tôi mỉm cười đắc ý “Ừ, em muốn gỡ lại hả? Ðược, kỳ này, anh cho em chạy 10 vòng chơi!!”

Trận đấu lại diễn ra. Lần này Tú Quyên phá bi trước. Tôi bây giờ lại tái mặt vì Tú Quyên đánh cú nào trúng cú đó. Mồ hôi tôi đổ tong tỏng khi Tú Quyên vào trái banh đen cuối cùng. Tôi ấp úng năn nỉ nàng:

- Mình chơi lại nhé, nãy giờ là hòa mà.

Nhưng Tú Quyên đâu có dại, nàng biết kỳ này là nàng hên nên mới thắng tôi chứ lần sau đâu có dễ thế.

- Không, lúc nãy đã nói rồi, ai thua là cởi quần áo ra chạy 10 vòng quanh hộp đêm này, nói là phải giữ lời đó nha!

Mặc tôi năn nỉ cỡ nào, nhưng cô nàng ranh mãnh trước mặt tôi vẫn kiên quyết trước sau như một. Túng thế, không dám nuốt lời, tôi đành ấm ức cởi dần bộ quần áo trên người xuống và ráng chạy cho lẹ cho hết 10 vòng sân. Tưởng là vậy, nhưng chu vi hộp đêm mấy chục mét vuông, chạy nhanh cách mấy cũng mất hơn 15 phút. Cũng may, là trong hộp đêm bấy giờ chỉ còn dăm ba người khách, đa số đã say, nhưng những số người còn lại cũng như những người bồi bàn, hầu ruợu, biết chuyện đều nhìn tôi cười tủm tỉm. Khi hoàn tất, tôi xấu hổ, vội vã mặc lại quần áo, và bước nhanh ra khỏi hộp đêm, bỏ mặc cô ca sĩ Tú Quyên ranh mãnh, đang đứng cười hì hì.

Ra ngoài tôi cố chạy nhanh về nhà, càng nghĩ càng ấm ức, tôi mất đi sự cảnh giác chung quanh. Ðang lúc qua đường, tôi nghe thấy tiếng còi xe rú lên lanh lảnh làm tôi hết hồn. Nhìn lại thì thấy một chiếc xe phóng đến vùn vụt. Người lái xe đạp thắng không kịp nên hét lên để cảnh giác tôi. Tôi bàng hoàng, tính né tránh, nhưng không hiểu sao, trong đầu tôi lại có một ý nghĩ khác, nếu xe đụng chết tôi, là tôi sẽ gặp lại Thanh, không còn vương vấn chuyện trên đời nữa. Nhắm mắt lại, tôi chờ chết.

Nhưng bỗng, một bàn tay mềm mại túm lấy áo tôi, giật ngược lại. Tôi mất tự chủ, ngã về phía sau. Chiếc xe kia phóng qua trước mặt tôi. Tôi không chết. Thất vọng, tôi quay lại xem ai là người cứu tôi. Người ấy là Tú Quyên. Nàng lo lắng nhìn tôi hỏi:

- Anh sao vậy? Ði đường sao không nhìn đường? Nếu tôi không lo lắng đi theo anh thì anh đã xuống chầu diêm vương rồi đó!

Tôi tức tối nhìn Tú Quyên, nói như hét:

- Ai mượn cô cứu tôi, tại sao cô không để tôi chết đi. Cô là đồ phá hoại, nếu không phải vì cô thì tôi đã gặp Thanh, vợ tôi rồi. Ðồ phá đám, cút đi.

Tú Quyên tức tối đốp lại:

- Anh ăn nói với người cứu mạng anh như vậy sao? Ðúng là đồ bất lịch sự!

Tôi tức mình nhưng chẳng lẽ lại đứng đây cãi vã với cô nàng ma lanh này. Tôi lầm lì bỏ đi. Nhưng cánh tay tôi chợt bị ghì lại bởi Tú Quyên. Nàng kéo tôi vừa đi vừa nói:

- Anh không được đi, nếu muốn chết thì hãy theo tôi đến chỗ này đã!

Tôi muốn rút tay ra và bỏ đi, nhưng nghĩ lại như có gì không phải với Tú Quyên, dù gì cô ta cũng đã cứu mình mà mình còn xỉ vả cô ta một trận. Tôi bước theo Tú Quyên. Chốc lát, chúng tôi đã tới một bãi biển gần đó.

- Cô dẫn tôi đến đây làm chi?
- Suỵt… anh có nghe được không?
- Nghe gì?
- Những tiếng sóng biển, anh có thấy dễ chịu không, mỗi lần Quyên nghe được tiếng sóng biển, Quyên sẽ quên hết những ưu phiền trong cuộc sống…Là lá la la la, anh ơi, có nghe chăng, Tú Quyên cất cao giọng hát, tiếc nuối làm chi, kỷ niệm buồn ngày ấy đã theo dòng sông ly biệt trôi xa xôi. Từng chiều em hát cho vơi đi nỗi buồn, anh ơi có hay chăng tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không lệ hốI tiếc.
Dòng sông xưa xót xa nỗi lòng của em, và tiếng hát đã làm vơi đi nỗi nhớ, em đá hát để xoa dịu nỗi đau trong từng đêm vắng, Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không lệ hối tiếc. Lời xa xưa em hát với dòng sông, và giờ đây em hát giữa dòng đời. Dù dòng đời không êm ái như dòng sông. Anh Bằng, vui lên anh nhé, hãy sống cho thật vui vẻ nhe.

- Cảm ơn Quyên, anh xin lỗi đã trách móc Quyên hồi nãy.
- Thôi, quên hết chuyện cũ, này, chúng ta đi mua bia uống đi.

Chúng tôi ra một siêu thị gần đó, mua một két bia và xách ra biển uống. Chúng tôi trò chuyện thật thân mật. Tú Quyên là một thiếu nữ vui tính, lanh lẹ ăn nói rất có duyên. Nàng chọc tôi đủ thứ làm mặt tôi đỏ như gấc. Hết chai này tới chai nọ, tôi và Tú Quyên đã ngà say. Chúng tôi tay quàng tay, chân bước loạng quạng, đỡ nhau mà đi. Không biết do vào tình hãy hữu ý mà Tú Quyên dẫn tôi về nhà nàng. Bước vào nhà, chúng tôi đã gần mất đi nhận thức với mọi việc chung quanh.

Trong men say, tôi cảm giác được sự cọ sát da thịt với người khác phái. Làn da mát rượi, mùi hương thơm dịu, sự đòi hỏi tình dục bốc dâng trong lòng tôi. Tôi mơ màng thấy hình ảnh Thanh, vợ tôi hiện lên trước mắt. Tôi ôm nàng ngã xuống giường, hôn ướt át lên cặp môi nồng nhiệt ấy. Nhưng sao, mùi vị tôi thưởng thức trong miệng Thanh hôm nay không phải mùi trái dâu, nó thơm thơm vị hoa anh đào. Mặc kệ, tôi vừa nút lưỡi Thanh vừa cởi quần áo trên người nàng xuống, Thanh như có cản tôi lại, nhưng rồi, sức phản kháng càng yếu dần và mất đi. Tôi hôn lên cặp ngực của Thanh, vần ngang chiếc lưỡi mà bú liếm. Một mùi thơm dìu dịu của bồng lai làm tôi điên cuồng. Tôi bấu lấy chiếc vú còn lại và mân mê. Cặp vú phình to ra xem ra không cân đối với thân hình của Thanh nhưng tôi rất thích. Tôi le le chiếc lưỡi cọ cọ vào cái núm đỏ sẫm ấy. Tôi như nhận giác được người con gái trước mặt tôi không phải là Thanh vì vú Thanh không to vậy. Nhưng cơn dục vọng đã hừng hực bốc lên khiến tôi mất đi ý trí.

Tôi liếm và nút như những đứa bé nút sữa mẹ lên cặp nhũ hoa của người con gái trước mặt tôi. Tay tôi cũng khều khều nhẹ vào mồng đốc đã dính dính nước nhờn. Hấp tấp, tôi lật xấp người thiếu nữ ấy lại và chỉa cu vào âm đạo cô ta mà thục vào. Tay tôi được dịp vuốt ve lên tấm lưng mịn, thon thả của nàng. Mái tóc đen láy thơm ngát mùi ngọc lan xõa ngang vai được tôi tách ra hai bên vai và hôn lên cần cổ trắng ngần của Quyên. Giọng thiếu nữ ấy thánh thót rú lên làm tôi hăng máu. Tôi bắt đầu thọc nhanh hơn trong lồn cô ta. Quyên trân mình, hai tay bấu chặc tấm dra giường chịu đựng từng cú địt thật sâu vào lồn nàng. Nước dâm nàng bắn ra nhiều không tả. Lỗ lồn cô ấy thật nhỏ và thật khó vào như là chưa từng bị địt lần nào. Hơi thở thơm ngát của nàng dồn dập, hai má ửng hồng, và thân hình nhấp nhô theo nhịp đập của tôi.

Ðể thêm hứng tình, tôi nút lấy ngón tay cái tôi cho ướt ướt rồi thọc vào luôn vào lồn cô gái ấy. Á….á ấy chết em…ưưưu…sưuớng quá. Tú Quyên rên lên dữ dội như heo chọc tiết nhưng mặt nàng lộ vẻ sướng mê mang. Hơi thở cô ta dồn dập và đứt khoản. Tôi biết cô ấy đang rất nứng lồn, tôi đút thêm ngón tay thứ hai, rồi thứ ba vào lồn cô ấy. Rồi, tôi nắc xoáy vào lồn cô ấy. Người thiếu nữ cũng đã hòa nhịp với tôi, nàng lắc lư tấm thân thon thả và bậu chặc hai chân vào háng tôi, lồn nghiến chặt ép con cu tôi đang run rẩy. Tôi thấy phê quá nên địt nhanh hơn cả, rồi tôi gồng người, và xuất tinh thật nhiều trong âm đạo. Tinh dịch tôi bắn ra nhiều lắm quyện lẫn với nước dâm của Tú Quyên làm tấm ra giường loang lổ vết ố.

Lửa dục tôi vẫn chưa nguội, tôi hôn lên hạ bộ nàng, vuốt ve trìu mến lấy nó. Phần lồn của người thiếu nữ này thật xinh đẹp. Cô ta đã cạo lông thật sạch, chỉ chừa lại một phần lông tam giác nhỏ nhìn rất đẹp mắt. Tôi thấy được hai miếng thịt sần sùi đang rỉ bọt tinh khí nhìn hấp dẫn, và trong đó lấp lững phần thịt đỏ hồng thật tuyệt vời. Tôi ghì sát lấy mông đít cô ta úp sát vào mặt tôi mà liếm tới liếm lui không biết chán. Cô nàng run rẩy không ngừng và rú những tiếng khoái lạc khi tôi liếm lấy hột le của cô ta. Nước dâm từ lồn Tú Quyên toát ra thật thơm, tôi uống hết không bỏ phí giọt nào. Cặc tôi đã hồi phục sức khỏe trong thời gian ấy.

Tôi để nàng nằm ngửa, nhấc cao hai chân cô ta lên, hai tay đè hai cặp giò của cô ta về phía trước và giữ tại đó. Cô thiếu nữ ấy nhăn mặt, chắc vì hơi thốn. Nhưng khi tôi bắt đầu địt mạnh và sâu thì vẻ mặt đê sướng lại lộ trên mặt Tú Quyên. Nàng nghiến chặc hàm răng trắng ngọc để kềm không phát ra những tiếng rú. Ðụ kiểu ấy làm cặc tôi đụng thật sâu tới tận tử cung của Tú Quyên làm nàng quặn cả người sướng đến cùng cực. Hơi men rượu đã làm tôi phấn chấn xuân tình và địt lâu hơn. Khi tôi mỏi, người thiếu nữ ấy ngồi lên người tôi mà bắt đầu thế cưỡi ngựa. Nhấp nháp phần lồn trước cặc tôi mà từ từ ép xuống với cả phần trọng lực của cơ thể nàng làm cặc tôi bị gò bó, siết chặc bởi âm đạo. Tú quyên đung đưa độ 15 phút thì tôi chịu đựng hết nổi nữa. Cái sướng của con cặc trong miếng thịt lồn ấm ướt và co siết làm tôi muốn xuất tinh. Tôi cố kiềm chế lại, gồng sức, nâng cô ta lên, áp sát lưng cô ta vào tường, và từ dưới thọc lên.
- Ối ối, chết em rồi anh ôi, ắ á…trời ơi. Á…em ra…ưưưư

Lồn cô ấy co bóp siết chặt nghiền ép lấy cặc tôi và thắt dữ dội. Cô ta bấu chặt, áp sát cả tấm thân bốc lửa vào tôi. Mùi hương dịu thơm, nét đẹp cuồng say, ánh đèn mập mờ ảo dịu của căn phòng the khuê nữ, sự cọ sát da thịt mát rượi làm tôi chống đỡ không nổi nữa. Á, đã quá.. ưưư, cô ấy rên lên và dụi đầu vào ngực tôi, từ trong sâu đáy lồn cô ta bắn ra một dòng sữa trắng đục. Tôi để Tú Quyên lên giường, banh háng nàng ra và địt nhanh hơn bao giờ hết… ááá… tôi hét lên và tồng hết dòng dịch còn sót trong người tôi vào cô ấy. Xong, tôi thiếp đi trên tấm thân mềm mại ấy.

Trang chủ
Copyright © 2012
Trang Chủ
0nline : 1
Hôm nay : 1
Tổng cộng : 81
© EmDep.Hexat.Com
Thanks you : Xtgem.com